• bình luận

    học văn, ngôn tình và “tống biệt hành”

    hôm nay, lần đầu tiên trong đầu tôi có ý niệm gì đó về những gì Thâm Tâm viết. tôi vẫn luôn không hiểu vì sao chúng tôi, những đứa trẻ chưa trưởng thành, chưa có bất kì kinh nghiệm sống nào lại phải đọc, phải học, phải hiểu những tác phẩm người ta sẽ mất cả đời để hiểu. rồi để đi thi, để tốt nghiệp, chúng tôi hiểu như những gì người khác muốn, giả vờ như mình thực sự cảm thụ mà thực ra chỉ là một mớ kiến thức được nhét vào đầu theo cung cách học vào cho nhớ, chẳng khác gì học công thức…  [ Read More ]

  • night-gown

    một bài viết từ rất lâu rồi, về một người bạn mất rồi tìm lại

    Hình như là năm mười tuổi, hay mười một tuổi, lũ trẻ con bắt đầu có nhật kí, và hình như chúng cũng chưa hiểu nhật kí là gì, chỉ biết đó là quyển sổ, nó đẹp hơn quyển vở. Chúng ta đều thích những quyển đẹp hơn quyển vở. Và hình như chúng biết đó là nơi để chúng ghi, còn những người khác sẽ không được đọc. Còn ghi cái gì, vẫn là hình như, là chưa ai biết cả. Chắc là bí mật. Có thật nhiều hình như đó, là vì cuốn nhật kí đầu tiên của tôi có, tôi không nhớ trước lần cuối cùng tôi…  [ Read More ]

  • night-gown

    yêu thương một chút, vỗ về một chút

    Tôi gọi bố tôi là bố, không phải cha, cha chỉ dành cho những thứ mang dáng vẻ thiêng liêng và sến súa trong phim, không phải ba, ba với tôi là con số. Bố thì thật là quen, cũng thân thương, hơi sợ một tí, hơi vui một tí, thi thoảng tôi ví bố tôi với con chim bồ câu vì lúc say đầu bố tôi cứ ngúc ngắc. Tôi biết đấy không phải nghĩa bố mà những người khác biết. Không ai định nghĩa được bố, mẹ, bà hay anh chị em, vì những định nghĩa ấy thuộc về mỗi cá nhân, đó là một đặc quyền của…  [ Read More ]

  • night-gown

    why imx

    Giữa các cuộc thi “Học sinh thanh lịch – văn minh” hay tuyển chọn Hoa khôi, Hoa hậu, ta nhận được những câu trả lời tương tự nhau về đặc điểm của một thí sinh như “Em là người tự tin, năng động.” hoặc “Em hòa đồng, thân thiện.” Đó liệu có phải là mẫu số chung của những người đẹp ngoại hình, rằng đúng rồi, phải là người như thế mới dám tự tin đi thi, hay như Yasunari Kawabata nói : “Con người không tự nhìn thấy gương mặt của chính mình.”, kể cả họ có những tính cách đó đi chăng nữa, thì làm sao trên đời…  [ Read More ]

  • night-gown

    moon minus one hay nụ cười hằng nga

    Tôi nghĩ ra ý tứ của bài này khi đang cố ép mình ngủ trưa để đúng với những gì đã định. Tôi không nhớ rõ mình đã bật dậy như thế nào, chỉ nhớ lúc tôi nhìn vào cái màn hình đen xì trước mặt, mắt tôi mở rất to và tôi đang hít vào một hơi dài, thế này là sắp viết tử tế rồi. Một ngày nào đó của năm ấy, anh chàng Nguyễn Trọng Trí chịu ảnh hưởng của ông Hàn Mạn Tử mà hay được biết tới với cái tên Phan Bội Châu, đặt bút danh cho mình là Hàn Mạc Tử, bị Quách Tấn…  [ Read More ]

  • night-gown

    after the summer comes the fall

    Sáng, gội đầu bằng TREsemme thay vì dầu anti-dandruff, đột nhiên tôi nhớ ra một mệnh đề : “Ngày trước, mẹ cũng từng là một cô gái.” Mẹ đã giống như con, thích một anh trai học lớp tự nhiên khóa trên, người ta cao ráo cân đối, hồi đó không có áo somi trắng đẹp nhưng người ta mặc cái gì mẹ cũng thích, cười lại rất tươi, mẹ thích người ta mà không nói, rồi người ta có bạn gái, thế là mẹ nghe nhạc The Carpenters cho đỡ buồn, vậy mà mãi sau mẹ mới biết lúc mẹ lẩm nhẩm học thuộc “Close to you” thì Karen…  [ Read More ]

  • night-gown

    trùng hợp

    Một ngày trong quá khứ, bố đưa mình một bài báo về lối sống, trong đó có một mục đã in đậm bố còn gạch chân : không đố kị và ghen tị với những gì người khác có. Ngay ngày hôm sau, em họ mình khoe nào là iPhone, Airpods, Macbook Pro. Mình cười, chắc đây không phải trùng hợp chứ. Một ngày của hiện tại, mình nằm bò trên bàn, thấy đến trường sao mà mệt thế, mình thấy ngày hôm nay của mình đúng là bi kịch. Ngay tối nay, vẫn là em họ mình, đăng từng chiếc story hào nhoáng ở một khách sạn sang chảnh…  [ Read More ]

  • bình luận

    Mua sách tặng ai kia

    Ở tập 9 của “Quất sinh Hoài Nam”, Thịnh Hoài Nam tặng Lạc Chỉ một tập thơ, Lạc Chỉ rất vui, vì cô ấy vốn rất thích tập thơ ấy. Đó là cảnh phim mình nhớ nhất, không phải chàng trai nào cũng tặng Gibran tuyển tập cho người mình yêu, hoặc một người bạn đơn thuần (nào ai biết Hoài Nam đã nhận ra tình cảm của mình hay chưa). Nhưng với mình, Gibran không phải lựa chọn tốt nhất. Hay là, tặng những cuốn sách mà đối phương đang thích, đang cần không phải lựa chọn tốt nhất. Với những cuốn sách ấy, mua để mình tự đọc…  [ Read More ]

  • bình luận

    16 tuổi 1 ngày thì nghĩ cái vẹo gì ?

    trong trường hợp này mình vừa nói chữ vẹo vừa cười một bên mép, chứ không cau có và nhăn nhó. dạo này mình thích dùng chữ cái vẹo, vì không biết vì lí do gì mà nó lại trở thành phiên bản dupe của một chữ có vẻ không được hay ho hơn. mình vừa đọc “Con của Noé” lần thứ hai nhưng ở phiên bản khác, bản được tặng. và mình thì luôn khóc tèm lem trước những tác phẩm chứa đựng sự ngây thơ nhưng thông minh ở những đứa trẻ của Eric. và có một sự thật là mình luôn coi sinh nhật là một nghi…  [ Read More ]

  • night-gown

    Cho tôi đi theo với, nơi anh đi về, à thôi, cho tôi lang thang

    Trong trí tưởng tượng của mình, tôi đang bước đi giữa cái thênh thang của một thị trấn nhỏ nằm lưng chừng núi. Tôi viết thênh thang vì tôi dùng từ ấy khác trước rồi, không nhất thiết phải dùng nó cho những gì rộng rãi. Không, nhỏ cũng được, nhưng vắng vẻ và quang đãng, thơm mát nữa thì càng tốt, để khiến con người ta khoan thai và thung dung. Tôi cũng chẳng chắc chắn về chữ thung dung, tôi chỉ thích hai âm đầu chữ thong dong, mà thong dong thì tả cái sự đi nhiều hơn, dáng vẻ nhiều hơn, còn ung dung thì tâm trí…  [ Read More ]