-
thoát cơn mụ mị vì lũ khỉ cứ rủ rỉ thật ngu si
Dạo này tôi không hẳn hay viết, dù vẫn nghĩ. Thật kì lạ, những suy nghĩ dường như bị một thế lực nào đó thuần hóa, nằm im lìm trong trí óc. Cũng có thể nó học được Tôn Tử bằng cách nào đó, chờ đợi thời thế. Hoặc nó giống như quả xoài, chín rồi mới rụng, chờ đủ sự thay đổi về lượng để dẫn đến sự thay đổi về chất. Nó khiến tôi nhớ đến tình cảm trong thơ mà cô Đông dạy là thứ tình cảm được thanh lọc, và lấy ví dụ về cái ngày rất ngày, Hoàng Cầm viết “Bên kia sông Đuống”, sau… [ Read More ]