-
lệ là giọt nước mắt lau đi
Những bài báo, những người vô gia cư. Không phải hình tượng nghệ thuật, tầm thường đến không phân tích được. Họ chỉ nghèo khổ thôi. Đói nữa. Hình như nhà báo muốn nhấn mạnh rằng những người còn lại đang quá sung sướng, dù thế nào cũng quá sung sướng rồi. Đừng mong gì nữa, với những người đáy cùng này, chỉ một mái hiên thôi và trời không mưa đã là an yên và hạnh phúc. Đớn đau vì một bài báo như này, không thể chịu đựng nổi sự kiệt cùng này hình như còn dễ hơn cảm thương với Hộ, với Chí, hình như là với… [ Read More ]
-
ai cũng phải giả vờ là bài này không tồn tại, nếu không chúng ta sẽ mất nhau đấy
Vào khoảnh khắc Taylor Swift nói nếu chị không làm ra một thứ tốt hơn tất cả những gì đã làm ra trước đó thì ấy là một sự thất bại, tôi nhận ra nó thật khắc nghiệt. Không phải ngành công nghiệp, mà là nghệ thuật. Không người nghệ sĩ nào được phép đau đi đau lại một nỗi đau. Dai dẳng hay thường trực thì nó cũng không được phép xuất hiện đến lần thứ hai ở đâu đó. Không người nghệ sĩ nào được phép để người đọc tắm hai lần trên một dòng sông, nhưng những dòng sông của anh ta phải có một thứ gì… [ Read More ]
-
hô khẩu hiệu to như còi xe hà nội
Hôm nay, sau khi thất bại trong việc đàm phán công việc với mẹ, tôi phải xuống chợ. Và đi theo nó là một câu chuyện như thế này. Tôi thấy một con gà đang chúi đầu xuống trong một cái phễu to hơn phễu chắt rượu, ừ nó là công cụ để cắt tiết gà. Con gà giãy giụa và từ cái cổ họng sắp lìa, nó vắt ra tiếng kêu thé thót không biết để cầu xin tôi đến cứu, cầu cứu người ta tha cho, phản kháng lại thần chết hay để đốt nốt chút sinh khí cuối cùng mà chết thanh thản. Nhưng để có lợi… [ Read More ]
-
cái này gọi là ngắm cây viết blog, vô cùng mơ hồ, ghi lại suy nghĩ, không có tác dụng định hướng nhưng vẫn có thể tranh luận
Lo sợ, bất an, vội vã, tất cả vì nỗi sợ thời gian. Rồi một ngày ta sẽ chết, ta đã ngần này tuổi – bằng tuổi Nguyễn Hiền khi đỗ Trạng, bằng tuổi Bill Gates lúc bắt đầu sự nghiệp, bằng tuổi bố khi bố mua được cái nhà này, quá cả tuổi Giang Ơi khi nhận nút vàng nút bạc, và tuổi trẻ sẽ qua đi. Có nhớ không những ngày, nếu bảy giờ mười lăm mà vẫn cách trường một trăm mét, ta sẽ chạy bán sống bán chết để trực tuần không ghi tên. Còn lúc ấy mà mới có bảy giờ năm nhé, chấp cả… [ Read More ]
-
alo, đây là không có tiêu đề
Vào khoảnh khắc chiếc máy ảnh trên tay cô gái phát ra tiếng tách, cô ấy muốn bầu trời cô đang nhìn trở thành vĩnh cửu, muốn đóng băng giây phút đẹp trong bức ảnh nọ, để một ngày mai nhìn lại sắc xanh trên mảnh giấy, cô được trở về và sống trong không gian mình đã từng với nhịp tim lúc ấy. Em bây giờ cũng vậy, em không tìm cái vĩnh viễn của tình yêu như Tế Hanh, em tự biến những gì em yêu thành vĩnh viễn. Em vẫn nhớ sáng hôm qua, cái nắng buổi sớm mai làm em thấy yêu quý ngày mới vô… [ Read More ]