• night-gown

    chuyện khóc

    Thứ nhất, mình phải nói trước rằng mình chưa đọc những báo cáo về mặt sinh học, tâm lí học về việc khóc. Đây chỉ là những gì mình đã kinh nghiệm. Thứ hai, mình thừa nhận, mình khóc nhiều đến nỗi nước mắt của mình nó trở nên rẻ tiền. Xem phim thấy lâm li bi đát, khóc. Nghe nhạc thấy buồn, khóc. Đang ngồi tự dưng thấy không ổn lắm với trái tim, khóc. Rồi lúc mình thấy buồn, thấy mệt, thấy đau, thấy chơi vơi, thấy chênh vênh, thấy chấp chới, cũng khóc. Nói chung là điều kiện cần và đủ để khóc của mình rất đơn…  [ Read More ]

  • night-gown

    đi Hà Nội

    Mình chưa thử đi đâu nhiều. Nơi xa nhất mình từng đi là Thái Lan. Vì trải nghiệm ít ỏi như vậy nên mình cũng không rõ thành phố nào trên thế giới này sẽ là phần còn lại của đáp án cho câu hỏi mình thuộc về đâu. Nhưng ít nhất, đến hôm nay, mình thấy mình may mắn khi được sống ở Hà Nội. Mình nhiều khi ghét Hà Nội, Hà Nội có nhiều tính cách quá, mà đôi khi, một vài tính cách khiến mình bài xích. Mình không ưa cảm giác khi mình đi trên đường Âu Cơ vào sáng nay, người đông, đường hẹp, cả…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện bài xích

    Thực ra trong một mối quan hệ, có những khi đối phương có thể làm ta đau, làm ta buồn, có thể bài xích với con người ta, ấy là khi đối phương bộc lộ một phần khác trong mình. Điều duy nhất ta cần làm là xem tình yêu của mình nhiều bao nhiêu.  [ Read More ]

  • night-gown

    cùng Wilkes – không cần qua khung cửa, mấy ngày qua Wilkes dạy mình điều gì ?

    Wilkes là mèo của mình, tên đầy đủ của hắn là Wilkes Lovegood, cũng là một cái tên mình tâm huyết. Mình vốn mê lũ mèo, từng có kinh nghiệm vuốt mèo rất nhiều nơi, nhìn mèo rất nhiều chỗ, nhưng nuôi mèo thì chưa. Wilkes là chú bé đầu tiên đến với mình trong tư cách người bạn thân bốn chân. Nuôi mèo nói là khó thì là phóng đại, nhưng cũng không hẳn dễ, đặc biệt là khi Wilkes rất rất khó chiều. Hắn có nhiều tâm trạng trong một ngày, giống như mình vậy. Điều này đòi hỏi mình phải cực kì kiên nhẫn và nhẹ nhàng…  [ Read More ]

  • sáng tác

    qua khung cửa thì thầm Francis bảo

    Yêu thương ai đậm sâu đến thế nào Rồi lời chào cũng sẽ phải dành trao Francisdoox ra đi rồi, sẽ buồn vì em lắm đây. Chẳng biết bao giờ thì Wilkes Lovegood sẽ… Có lẽ nên thương Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên chiều Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên hiểu Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên ôm Wilkes nhiều nhiều hơn Vì ai biết vị thần duy nhất muốn gì.  [ Read More ]

  • sáng tác

    qua khung cửa thì thầm Wilkes bảo

    Yêu thương nhau vội vã làm gì nào Để bên nhau ta cần nhiều hơn thế Để bên nhau ta cần chờ đợi nhau Cần thời gian chất tâm tư tình cảm Cần thấu hiểu chất lo nghĩ dành trao Cần tin tưởng chất an toàn cảm giác Cần thân quen chất hơi ấm đêm hàn Qua khung cửa thì thầm Wilkes bảo Mở lòng ra khó hơn đơn độc nhiều.  [ Read More ]

  • sáng tác

    có hai con mèo ngồi bên cửa sổ

    “Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ Một con ngồi yên một con đổi chỗ.” Có hai con người nói trong khung chat Một con mông lung một con đùa giỡn. Có hai con người trong một con người Một con vẹn nguyên một con đổ nát. Có hai con đường với một con người Một con cùng đi một con bỏ lỡ. Có hai con mèo…  [ Read More ]

  • sáng tác

    nếu em là nghệ sĩ

    nghệ sĩ cần tĩnh mịch trong cô đơn nhưng cô đơn có ai muốn trầm mình người nghệ sĩ suy tính có đánh đổi bạn tri kỉ với nghệ thuật hay không chẳng biết nói là may hay là rủi có người đưa nghệ sĩ một bàn tay nghệ sĩ cản bản thân “đừng cảm động” mà trong lòng vì tình thương, rưng rưng…  [ Read More ]

  • night-gown

    cũng thích chụp choẹt hả ? :v

    Hôm qua có người hỏi tôi như vậy qua inbox. May mà nhờ hai cái màn hình điện tử, tôi mới có thể nói chuyện tiếp, bởi lúc ấy tôi giật mình, tôi có thực sự thích chụp ảnh đến thế ? Nếu tôi không thích, làm sao tôi có thể đi khắp diễn đàn này đến diễn đàn khác, xem hết video này đến video khác để biết được lí thuyết chụp ảnh là như thế nào ? Lại một thắc mắc khiến tôi ngủ không yên bên cạnh những thắc mắc ban tối, cảm giác của tôi với nhiếp ảnh là gì. Tôi khoái cảm giác cầm máy…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện đợi chờ và trái tim trĩu trịt

    Thi thoảng, mình thấy trái tim mình nằng nặng giống như nó phải nâng cả bầu trời vậy. Những lúc ấy, mình thường cố liên lạc cho nó để xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Nhưng trái tim là một đứa sống kín đáo đến tách biệt, nó thường chỉ công khai những điều làm nó vui, nó yêu và giấu tiệt lí do vì sao nó phải vác nặng. Mình chưa bao giờ hỏi nó mà ra cả, chỉ có thể đi lùng những mảnh ghép nó làm rơi vãi để chắp vá thành câu trả lời. Vậy là mình đến bây giờ vẫn không thể hiểu…  [ Read More ]