• bình luận

    học văn, ngôn tình và “tống biệt hành”

    hôm nay, lần đầu tiên trong đầu tôi có ý niệm gì đó về những gì Thâm Tâm viết. tôi vẫn luôn không hiểu vì sao chúng tôi, những đứa trẻ chưa trưởng thành, chưa có bất kì kinh nghiệm sống nào lại phải đọc, phải học, phải hiểu những tác phẩm người ta sẽ mất cả đời để hiểu. rồi để đi thi, để tốt nghiệp, chúng tôi hiểu như những gì người khác muốn, giả vờ như mình thực sự cảm thụ mà thực ra chỉ là một mớ kiến thức được nhét vào đầu theo cung cách học vào cho nhớ, chẳng khác gì học công thức…  [ Read More ]

  • bình luận

    danh nghĩa 2: mấy thứ hay hay

    Đáng lẽ ra tôi nên nói đến chuyện trưởng thành, vì tập 10 vừa xem tập trung vào nội dung đó. Lăng Tiêu lớn lên đúng theo cách mình nói: đột nhiên thành người lớn, trùng hợp vào đúng sinh nhật 18 tuổi, khi mọi việc đổ dồn lên đôi vai của mình. Nhưng tôi chưa trưởng thành, vẫn được thứ thánh đường là trường học bảo vệ, nên tôi không hiểu rõ tình huống này. Có phải đó là khoảnh khắc khi tất cả sự chuẩn bị có cái cớ hợp lý để đưa vào đời sống, tích lũy và học tập như thế đều là cho giờ phút…  [ Read More ]

  • bình luận

    xem “lấy danh nghĩa người nhà”

    Bài viết kết hợp giữa tâm sự và phân tích phim, rất dài, có tiết lộ nội dung. Nhưng đây là một phim dễ đoán, đơn giản, cái hay không nằm ở tình tiết bất ngờ, có biết trước cũng không sao. Tất nhiên sẽ không bị chán mà bỏ phim đâu, dàn diễn viên về cơ bản là đẹp. Tôi cũng không biết tại sao trong khoảng thời gian bận rộn này, tôi lại nhấp vào bộ phim để xem. Nếu mê tín hơn, tôi sẽ nói đó là thần linh dẫn dắt tôi đến chỗ mình cần. Nhưng dạo gần đây, tôi tin vào con người nhiều hơn,…  [ Read More ]

  • night-gown

    nhật kí vụn vỡ vì bi kịch số một

    những ngày này, tôi lại quay về với cảm thức mình thực là con người bất tài. có lẽ bởi vì xung quanh tôi có nhiều người giỏi giang quá, và họ đạt được những thứ mà tôi vô cùng mong muốn. từ ấy tôi lại càng thấy mình tầm thường. đôi lúc tôi tự hỏi cảm thấy mình bất tài so với việc thấy mình tài cao phận thấp thì điều gì khổ đau hơn. tôi không chắc, nhưng tôi biết cảm giác mình bất tài rất đáng sợ, nó làm ta chán ghét chính mình. mà ghét mình thì biết làm sao đây ? con người ai cũng…  [ Read More ]

  • sáng tác

    yêu hay không yêu không yêu hay yêu không thể nói trong một lời

    “Làm thú vật làm thánh thần cũng dễ Chỉ có làm người khó biết bao nhiêu.” Sống như một con người, chính là trải qua một hành trình khó khăn và phức tạp như vậy, nhưng cũng đồng thời rất đẹp đẽ. Nếu tôi chỉ được trả lời câu hỏi này trong một vài từ ngắn gọn, tôi sẽ chọn từ “đấu tranh”. Làm người chính là trải qua sự vật lộn như thế, với chính mình, với xã hội, với sự sống nói chung. Và trong quá trình giằng co ấy, lúc nào cũng xuất hiện những câu hỏi, những băn khoăn, những cãi vã mà chính nó sẽ…  [ Read More ]

  • bình luận

    chẳng biết may hay rủi vì trở thành một đống rác

    The Kissing Booth, giới phê bình thì lắc đầu, nhưng hầu hết cô gái trẻ mộng mơ nào cũng thích. Có thể một nửa thích vì tình tiết nhẹ nhàng không bi luỵ, tươi sáng và đáng yêu, một nửa khác thích vì “nội dung” mang tên Noah hay Marco, nhưng không thể phủ nhận sự hấp dẫn của bộ phim này với các khán giả trẻ tuổi, hay trẻ lòng. Đi một chút vào phân tích, với người viết, đây chính xác là một câu chuyện cổ tích với công chúa Elle, hoàng tử Noah và phù thuỷ Lee. Giống như bà Hoàng hậu trong Snow White, mẹ kế…  [ Read More ]