• night-gown

    một bài cũng viết từ lâu rồi. đăng vì không muốn giữ một mình nữa.

    Hai chị em Kang Eun Ki và Kang Eun Bo là sinh đôi. Vì một lời tiên tri mà nhất định phải giấu một đứa đi, không thể để lộ nhà có hai con gái cùng tuổi. Eun Bo hay trốn ra ngoài chơi, một hôm gặp Thế tử Lee Kyung, cứ thế thích nhau. Rồi Eun Bo mất tích, lạc gia đình, trở thành tình báo mong tìm lại bố mẹ. Sau nhà họ Kang đưa con gái đến tuyển tú, chỉ còn Eun Ki. Thế tử giờ trở thành vua, nhất định Eun Ki là người năm xưa mà chọn nàng, nhưng Eun Ki bị sát hại. Eun…  [ Read More ]

  • night-gown

    một bài viết từ rất lâu rồi, về một người bạn mất rồi tìm lại

    Hình như là năm mười tuổi, hay mười một tuổi, lũ trẻ con bắt đầu có nhật kí, và hình như chúng cũng chưa hiểu nhật kí là gì, chỉ biết đó là quyển sổ, nó đẹp hơn quyển vở. Chúng ta đều thích những quyển đẹp hơn quyển vở. Và hình như chúng biết đó là nơi để chúng ghi, còn những người khác sẽ không được đọc. Còn ghi cái gì, vẫn là hình như, là chưa ai biết cả. Chắc là bí mật. Có thật nhiều hình như đó, là vì cuốn nhật kí đầu tiên của tôi có, tôi không nhớ trước lần cuối cùng tôi…  [ Read More ]

  • night-gown

    yêu thương một chút, vỗ về một chút

    Tôi gọi bố tôi là bố, không phải cha, cha chỉ dành cho những thứ mang dáng vẻ thiêng liêng và sến súa trong phim, không phải ba, ba với tôi là con số. Bố thì thật là quen, cũng thân thương, hơi sợ một tí, hơi vui một tí, thi thoảng tôi ví bố tôi với con chim bồ câu vì lúc say đầu bố tôi cứ ngúc ngắc. Tôi biết đấy không phải nghĩa bố mà những người khác biết. Không ai định nghĩa được bố, mẹ, bà hay anh chị em, vì những định nghĩa ấy thuộc về mỗi cá nhân, đó là một đặc quyền của…  [ Read More ]

  • night-gown

    một bài viết có sức sống mãnh liệt như giọng ca oanh vàng mỗi đêm của lưỡng vị láng giềng

    Sáng ra nhàn hạ, mình lấy dưỡng môi và son ra đánh, tự nhiên thấy cuộc đời tươi đẹp, muốn chiều đi cafe. Bao giờ cũng thế, bản thân mà thoải mái nhẹ nhàng thì kiểu gì cũng sinh cảm hứng, mà cafe thì đáng yêu biết bao giữa thành phố này. Nó vẫn có sự ồn ã của hàng quán, của tiếng người nói chuyện, của âm thanh rục rục máy xay sinh tố, nhưng đó là nơi đông người lạ, chẳng ai tọc mạch và nghị luận được việc ta đang làm, dáng vẻ ta đang mang, cùng lắm cũng chỉ như ta, thấy những người xung quanh…  [ Read More ]