• night-gown

    Quốc học và Huệ

    Quốc học mà tôi biết không hẳn là Quốc học như thế này. Chiều hôm ấy, vắng lặng, chúng tôi đi cũng vội. Tôi thích không khí cổ kính của Quốc học, thích từ sân bóng, thích từng cái cầu thang, thích cả những con người với tôi lúc đó. Việt Hằng và Thảo Chi, thực ra gái Huế cũng chẳng khác gái Hà Nội lắm, chúng tôi ai cũng có một mảnh hồn rất tình như thế, thi thoảng cũng gắt gỏng như thế. Chắc tại tôi chưa thấy Việt Hằng và Thảo Chi mặc áo dài trắng. Hôm đó tôi nói với Việt Tùng rằng nếu tôi ở…  [ Read More ]

  • night-gown

    chưa quá muộn để ngưng hành hạ nhau

    Đây là một câu chuyện có thật mà tôi may mắn được hiểu trong khi đi thực tế ở một mô hình lớp học Tiếng Anh với giáo viên nước ngoài ở các trường trung học cơ sở. Buổi chiều hôm ấy, lũ trẻ thấy chị trợ giảng bước vào cổng trường, ghé phòng hiệu phó lấy sổ đầu bài và đi lên lớp. Thầy giáo vào lớp ngay khi chuông báo hiệu giờ học bắt đầu. Tôi nói họ gần như là những cộng sự hoàn hảo của nhau. Anh thầy Tây cao to và đẹp trai lại nhiệt tình, hóm hỉnh, chị trợ giảng tuy còn nhỏ người…  [ Read More ]

  • night-gown

    sống như cách Toby khuấy xà phòng

    Một buổi tối, thực ra chính là tối hôm qua ấy, sau những nỗ lực thực hiện tư thế chữ V ngược hoàn hảo ở lớp yoga giữa những ngày đèn đỏ, tay chân tôi như muốn đình công, trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ : tắm nước nóng. Sau khi làn nước gột rửa hết tất cả bụi bặm của đường phố bám trên cơ thể, và làm cho mọi mệt mỏi tan biến khỏi tâm trí, tôi có thể duỗi thẳng chân tay mà ngủ ngon, không cố gắng làm thêm việc này việc nọ nữa. Thế nhưng khi về đến nhà, cái điện thoại rung…  [ Read More ]

  • night-gown

    xàm ích kỉ vì viết không nổi

    Tôi cố gắng viết bài này sau khi đi VinMart mua rau về và chợt nhớ ra VinMart có xuất hiện trong bài gần nhất của tôi. Nói thật tôi không thích thú gì Vin cả, tôi còn thấy nó cứ chaebol thế nào ấy, nhưng bản thân tôi lại không chối được việc cứ vào đấy ra là tôi lại thấy mình không viết thì sai trái quá. Đọc lại những bài viết gần nhất, tôi không ưng được mấy và định bụng sẽ xoá hết đi, bởi một trang viết tốt hơn hết là nên được yêu bởi tác giả của nó trước khi nhận được sự cảm…  [ Read More ]

  • night-gown

    “đừng nói cho DT biết”

    Nói về bạo lực học đường, mình không dám gọi mình là nạn nhân, vì những gì các nạn nhân khác phải hứng chịu quá kinh khủng. So với việc mình không có ai tin, không có ai quý mến, bị lăng mạ, bị sỉ nhục, bị đặt điều, bị phỉ báng, những người khác không chỉ đơn thuần là tổn hại về danh dự, nhân phẩm và niềm tin, họ còn chịu những nỗi đau về thể xác. Đừng nghĩ những nỗi đau thể xác có thể lành lại, không, vào giây phút da thịt cảm thấy đau, tất cả những ấm ức một đứa trẻ phải chịu trở…  [ Read More ]