• night-gown

    forever young

    Trời mưa lâm thâm, mình đi trong gió mát, tiếng nhạc buồn quá, lòng mình cũng không vui lên nổi. Dạo này mình không viết được, bài nào cũng cảm thấy cứng tay, từ ngữ cú pháp không có gì đáng đọc, chẳng biết cớ gì. Chắc là người ta cũng có lúc không viết được nhỉ. Xe buýt vắng tanh, mình đâm ra thích việc học chiều thứ bảy. Nói thật mình ưng cảm giác ở trên xe buýt vắng người, mình vẫn ở cái ghế cuối cùng đó, để balo sang bên cạnh, vắt chân chữ ngũ ngồi nhìn xung quanh. Những lúc trên xe buýt như thế,…  [ Read More ]

  • night-gown

    toẽ

    Mưa rơi đều đều, đều đều, vậy là một đám mây sắp biến mất mãi mãi, từng mảnh nhạc vỡ vụn vào tim tôi và tan ra với thời gian. Tôi tự hỏi nếu như tôi sống ở những năm xa lơ lắc, khi mà người ta còn chưa nghĩ ra cách phát lại nhạc thì tôi sẽ sống như thế nào với một tâm hồn hỗn độn không được an ủi, nếu bản đàn của anh chỉ nghe được một lần duy nhất, nếu tôi xúng xính xiêm áo đến một thính phòng và quay trở về, chỉ có thể mường tượng lại giai điệu khi có xúc cảm.…  [ Read More ]

  • night-gown

    why imx

    Giữa các cuộc thi “Học sinh thanh lịch – văn minh” hay tuyển chọn Hoa khôi, Hoa hậu, ta nhận được những câu trả lời tương tự nhau về đặc điểm của một thí sinh như “Em là người tự tin, năng động.” hoặc “Em hòa đồng, thân thiện.” Đó liệu có phải là mẫu số chung của những người đẹp ngoại hình, rằng đúng rồi, phải là người như thế mới dám tự tin đi thi, hay như Yasunari Kawabata nói : “Con người không tự nhìn thấy gương mặt của chính mình.”, kể cả họ có những tính cách đó đi chăng nữa, thì làm sao trên đời…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện ngày be bé và hai người phụ nữ

    Bình thường vẫn hay nói Chí Phèo bị bỏ rơi ở lò gạch cũ, ổn mà, có sao đâu, phim ảnh với tiểu thuyết cô nhi đầy ra đấy, quen rồi. Nhưng có một lần, cô Đông nhấn mạnh : “Mẹ Chí Phèo bỏ hắn trần truồng và xám ngắt trong một cái váy đụp ở một cái lò gạch cũ.” và thế là mình không muốn học nữa, không muốn nghe bất cứ điều gì nữa. Mình không biết phải phản ứng như thế nào trước việc một đứa trẻ bị mẹ nó chối từ. Mình nhớ mãi buổi chiều hôm ấy như thế này, mẹ mình với bác…  [ Read More ]

  • night-gown

    moon minus one hay nụ cười hằng nga

    Tôi nghĩ ra ý tứ của bài này khi đang cố ép mình ngủ trưa để đúng với những gì đã định. Tôi không nhớ rõ mình đã bật dậy như thế nào, chỉ nhớ lúc tôi nhìn vào cái màn hình đen xì trước mặt, mắt tôi mở rất to và tôi đang hít vào một hơi dài, thế này là sắp viết tử tế rồi. Một ngày nào đó của năm ấy, anh chàng Nguyễn Trọng Trí chịu ảnh hưởng của ông Hàn Mạn Tử mà hay được biết tới với cái tên Phan Bội Châu, đặt bút danh cho mình là Hàn Mạc Tử, bị Quách Tấn…  [ Read More ]

  • night-gown

    tình bọ xít

    Chắc nhiều người cũng biết mình đem lòng crush anh thanh niên, nhân vật trong “Lặng lẽ Sa Pa”. Mình cũng hay nghĩ về anh như cách các cô bạn khác nghĩ về bạn trai thôi, mình họa trong tâm trí khuôn miệng cười tươi trên dáng vóc thực ra mà nói là nhỏ bé, rồi đôi bàn tay khéo léo nuôi gà đẻ trứng, trồng cả vườn hoa, hay là thái độ cẩn thận khi pha thứ trà thơm hơn nước hoa của anh. Trong đầu mình có hết, và mình thích anh, không thể thích một đứa con trai nào khác. Chỉ là, mình thiếu một khuôn mặt…  [ Read More ]

  • sáng tác

    trong sáng

    Sáng nắng tinh khôi sao nhẹ nhàng Nàng mặc áo trắng, trong ngỡ ngàng Vội vàng lang thang theo bóng dáng Nhưng biết sao đây,… đã lỡ làng… Theo như lí thuyết thì đáng lẽ ra mình phải buồn ngủ đến rũ rượi, nhưng chắc là vì lúc trên xe buýt đông nghìn nghịt người, mình không cần vận dụng nhiều não bộ mà vẫn có chỗ ngon, nên mình khoái chăng ? Thực ra sáng sớm, nắng vừa vặn chiếu vào bàn hai dãy trong rất đẹp, mình ngồi sát tường, nắng nhảy múa trên trang vở trắng lấp lánh, hong dần những kí tự màu mực xanh đen,…  [ Read More ]

  • night-gown

    after the summer comes the fall

    Sáng, gội đầu bằng TREsemme thay vì dầu anti-dandruff, đột nhiên tôi nhớ ra một mệnh đề : “Ngày trước, mẹ cũng từng là một cô gái.” Mẹ đã giống như con, thích một anh trai học lớp tự nhiên khóa trên, người ta cao ráo cân đối, hồi đó không có áo somi trắng đẹp nhưng người ta mặc cái gì mẹ cũng thích, cười lại rất tươi, mẹ thích người ta mà không nói, rồi người ta có bạn gái, thế là mẹ nghe nhạc The Carpenters cho đỡ buồn, vậy mà mãi sau mẹ mới biết lúc mẹ lẩm nhẩm học thuộc “Close to you” thì Karen…  [ Read More ]

  • night-gown

    thực ra mình cũng không đến nỗi khó hiểu như vân đồ

    Mình không biết mình có sợ nhiều thứ đến như vậy không. Nhưng những bản nhạc, những bài hát là một trong số đó. Mình thấy ông trời không cho mình giọng hát tốt là rất bất công, vì mình thực sự thích và biết ơn âm nhạc. Còn vì sao mình sợ, nó liên quan đến con người. Mình từng nói, nếu một ngày mình mất đi rất rất nhiều kí ức, mình nhất định phải giữ lại những bài hát không còn là chính nó, mà mỗi khi nghe, mình liền nhớ ra được dáng vẻ lúc ấy của mình, hay nó đại diện cho một mối quan…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện một mối tình

    Hôm nay sẽ là một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác nếu tôi không sực nhớ ra thẻ thư viện đến hết đêm này hết hạn. Vậy là nâng cái thân xác mỏi mệt lên, tôi tắm gội sạch sẽ vì nào ai muốn đem cơ thể toàn mùi mồ hôi đi chơi, rồi bôi kem chống nắng, tán concealer, trét Colourpop Super Shock Cheek màu Never been kissed lên má, tô Black Rouge A02 vào mỏ và sẵn sàng ra ngoài. Nhưng đừng nghĩ tôi đi với vẻ sang chảnh của son đỏ, má hồng ! Một cái mũ bán vé số, một cái balo nhỏ…  [ Read More ]