• night-gown

    một nỗi niềm đã cất cánh định bay đi

    Tôi vốn định viết về một thứ gì đó khác. Con người và quyền được tự sống của nó, những con người bình thường thực sự, và vân vân. Nhưng rồi tôi đặt bút vì một nỗi tiếc nuối vô hạn, mà không chắc là tiếc tiền hay tiếc tiền, dành cho chiếc bút tôi tâm đắc nhất khi đã mua. Hiện không chắc nó còn đó hay nó đã xa tôi mãi mãi. Hồi nhỏ tôi có hộp bút to đầy những chiếc bút bi, nhưng từ khi tôi có tiền và biết ăn chơi, tôi chỉ giắt theo mình một vài cây bút với giá trị lớn hơn…  [ Read More ]

  • night-gown

    nhật kí viết

    Lâu lâu muốn viết, post lên đây thôi chứ không đi đâu xa nữa. Lắm khi người ta chẳng có dũng khí để thành thực, vì chưa biết kiếm đâu ra mo để che đít bò như Nguyễn Công Trứ, đành tìm về cái dáng dấp thân thuộc đã cho mình một vẻ yêu thương và trân trọng. Dẫu biết mặt trận này mới là nơi bom rơi đạn nổ với nhiều người, nhưng cái cảm giác của một mái nhà để nương tựa vẫn vuốt ve ta với nhiều cái ấm áp. Dạo này viết đã dè chừng và tủn mủn y như cái cung cách uống cà phê…  [ Read More ]