sáng tác

tác phẩm văn chương tự sáng tác

  • sáng tác

    lơ thơ chờ lơ thơ tan vỡ

    Chờ tôi với, hãy chờ đợi tôi vớiTôi đến rồi đâyĐang cố gắng thật nhanh Trong này tối, rừng cây và hổ đóiTôi đang chạy như thiêu, chờ một chút thôi Thời gian hỡi, hãy thương tôi một nhúmTrời hãy mưa, để họ đừng vội đi Nhưng hết rồi, họ cần sống mừng vui“Em nhỏ ơi, chúng tôi sắp đi rồi”Ừ thế thôi,Chân tôi không cần bướcKhông cần đua với nhịp điệu huyễn thuyênMảnh tình người như vầng trăng điềm nhiênTung tăng dung dăng, chẳng đợi ai khốn khổ Những nô đùa không chào tâm rạn vỡVậy nên đừng ham hố trong thẩn thơTrở về với bao nỗi niềm trơ…  [ Read More ]

  • sáng tác

    mua tư cách an ủi ở hà nội

    hôm nay tôi đã nghĩ mình phải như thế này: giả bộ như mình quyết định hủy hôn với người chồng sắp cưới, ném vào mặt hắn ta chiếc nhẫn đính ước và cởi giày cao gót ra quẳng xuống đất cho nó lại bật lên rồi mới rơi xuống lần nữa. tôi sẽ chỉ vào mặt thằng khốn nạn ấy và tuyên bố nó không xứng đáng có được nụ cười của tôi vào mỗi sáng thức dậy, và ánh mắt âu yếm đầy tin tưởng đầy tình tứ mỗi đêm trước khi ngủ. tôi sẽ quay gót và bước đi như đang tiến đến một sự cách mạng,…  [ Read More ]

  • sáng tác

    yêu hay không yêu không yêu hay yêu không thể nói trong một lời

    “Làm thú vật làm thánh thần cũng dễ Chỉ có làm người khó biết bao nhiêu.” Sống như một con người, chính là trải qua một hành trình khó khăn và phức tạp như vậy, nhưng cũng đồng thời rất đẹp đẽ. Nếu tôi chỉ được trả lời câu hỏi này trong một vài từ ngắn gọn, tôi sẽ chọn từ “đấu tranh”. Làm người chính là trải qua sự vật lộn như thế, với chính mình, với xã hội, với sự sống nói chung. Và trong quá trình giằng co ấy, lúc nào cũng xuất hiện những câu hỏi, những băn khoăn, những cãi vã mà chính nó sẽ…  [ Read More ]

  • sáng tác

    em xin được phép viết bài thi văn vào giấy nháp

    Em xin được phép viết bài thi văn vào giấy nháp Nhân danh một đứa trẻ yếu ớt trước những sức nặng của thủ tục Và sự chật chội của những dòng in sẵn Đây là nghĩa đen hoàn toàn, không ẩn ý Vì cớ gì mà những thăng hoa lại có hơi thở run rẩy của số báo danh Tại sao người ta lại ép con chữ nằm e ấp giữa khung lồng chật chội Không phải chỉ có Huấn Cao mới có quyền đặt hoài bão trong nét chữ để tung hoành Làm ơn cho con chữ của em quyền hít thở và nhảy múa. Cũng được thôi…  [ Read More ]

  • sáng tác

    lệ là giọt nước mắt lau đi

    Những bài báo, những người vô gia cư. Không phải hình tượng nghệ thuật, tầm thường đến không phân tích được. Họ chỉ nghèo khổ thôi. Đói nữa. Hình như nhà báo muốn nhấn mạnh rằng những người còn lại đang quá sung sướng, dù thế nào cũng quá sung sướng rồi. Đừng mong gì nữa, với những người đáy cùng này, chỉ một mái hiên thôi và trời không mưa đã là an yên và hạnh phúc. Đớn đau vì một bài báo như này, không thể chịu đựng nổi sự kiệt cùng này hình như còn dễ hơn cảm thương với Hộ, với Chí, hình như là với…  [ Read More ]

  • sáng tác

    bộ sưu tập chân dung : chủ nhật

    Sáng chủ nhật ở Nhã Nam hôm nay không ồn lắm. Người lớn và lũ trẻ con, nhưng là những con người có vẻ ưa sự nhẹ nhàng hơn. Vẫn có những tiếng làm nũng và tiếng hét, hay tiếng dép bẹp bẹp trên sàn với vận tốc không bao giờ ổn định. Tiếng thìa khuấy trong cốc lanh canh, sự cộng hưởng của nhiều tiếng thì thầm nho nhỏ rầm rầm rì rì, và tiếng nhạc nhẹ nhàng theo hướng dìu dặt. Hình như ở kia là cậu trai có hẹn với gấu, chờ đợi, cô ấy ở đâu nhỉ, ngó quanh, có phải cô ấy còn chưa đến.…  [ Read More ]

  • sáng tác

    trong sáng

    Sáng nắng tinh khôi sao nhẹ nhàng Nàng mặc áo trắng, trong ngỡ ngàng Vội vàng lang thang theo bóng dáng Nhưng biết sao đây,… đã lỡ làng… Theo như lí thuyết thì đáng lẽ ra mình phải buồn ngủ đến rũ rượi, nhưng chắc là vì lúc trên xe buýt đông nghìn nghịt người, mình không cần vận dụng nhiều não bộ mà vẫn có chỗ ngon, nên mình khoái chăng ? Thực ra sáng sớm, nắng vừa vặn chiếu vào bàn hai dãy trong rất đẹp, mình ngồi sát tường, nắng nhảy múa trên trang vở trắng lấp lánh, hong dần những kí tự màu mực xanh đen,…  [ Read More ]

  • sáng tác

    tự họa

    Đó là em, giữa chiếc bàn rộng rãi duy nhất trong quán cà phê đông người. Em đặt cả hai khuỷu tay lên bàn, em viết. Chiếc bút nhẹ lướt đi như nàng vũ nữ xoay mình trong âm nhạc. Em viết về em, về sự chán ghét đối với bản đàn thiếu đi giai điệu đang được phát, Và em viết rằng lũ người đến cà phê sách hẹn hò thật lố bịch, Cả mấy gã trai cười nói ầm ỹ ngoài ban công nữa, họ mới đáng ghét làm sao. Em nghĩ về những dự án em luôn ấp ủ, em đáng lẽ ra phải viết cho nó.…  [ Read More ]

  • sáng tác

    qua khung cửa thì thầm Francis bảo

    Yêu thương ai đậm sâu đến thế nào Rồi lời chào cũng sẽ phải dành trao Francisdoox ra đi rồi, sẽ buồn vì em lắm đây. Chẳng biết bao giờ thì Wilkes Lovegood sẽ… Có lẽ nên thương Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên chiều Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên hiểu Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên ôm Wilkes nhiều nhiều hơn Vì ai biết vị thần duy nhất muốn gì.  [ Read More ]

  • sáng tác

    qua khung cửa thì thầm Wilkes bảo

    Yêu thương nhau vội vã làm gì nào Để bên nhau ta cần nhiều hơn thế Để bên nhau ta cần chờ đợi nhau Cần thời gian chất tâm tư tình cảm Cần thấu hiểu chất lo nghĩ dành trao Cần tin tưởng chất an toàn cảm giác Cần thân quen chất hơi ấm đêm hàn Qua khung cửa thì thầm Wilkes bảo Mở lòng ra khó hơn đơn độc nhiều.  [ Read More ]