night-gown

ghi chép về cuộc sống, cuộc đời

  • night-gown

    chưa quá muộn để ngưng hành hạ nhau

    Đây là một câu chuyện có thật mà tôi may mắn được hiểu trong khi đi thực tế ở một mô hình lớp học Tiếng Anh với giáo viên nước ngoài ở các trường trung học cơ sở. Buổi chiều hôm ấy, lũ trẻ thấy chị trợ giảng bước vào cổng trường, ghé phòng hiệu phó lấy sổ đầu bài và đi lên lớp. Thầy giáo vào lớp ngay khi chuông báo hiệu giờ học bắt đầu. Tôi nói họ gần như là những cộng sự hoàn hảo của nhau. Anh thầy Tây cao to và đẹp trai lại nhiệt tình, hóm hỉnh, chị trợ giảng tuy còn nhỏ người…  [ Read More ]

  • night-gown

    sống như cách Toby khuấy xà phòng

    Một buổi tối, thực ra chính là tối hôm qua ấy, sau những nỗ lực thực hiện tư thế chữ V ngược hoàn hảo ở lớp yoga giữa những ngày đèn đỏ, tay chân tôi như muốn đình công, trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ : tắm nước nóng. Sau khi làn nước gột rửa hết tất cả bụi bặm của đường phố bám trên cơ thể, và làm cho mọi mệt mỏi tan biến khỏi tâm trí, tôi có thể duỗi thẳng chân tay mà ngủ ngon, không cố gắng làm thêm việc này việc nọ nữa. Thế nhưng khi về đến nhà, cái điện thoại rung…  [ Read More ]

  • night-gown

    xàm ích kỉ vì viết không nổi

    Tôi cố gắng viết bài này sau khi đi VinMart mua rau về và chợt nhớ ra VinMart có xuất hiện trong bài gần nhất của tôi. Nói thật tôi không thích thú gì Vin cả, tôi còn thấy nó cứ chaebol thế nào ấy, nhưng bản thân tôi lại không chối được việc cứ vào đấy ra là tôi lại thấy mình không viết thì sai trái quá. Đọc lại những bài viết gần nhất, tôi không ưng được mấy và định bụng sẽ xoá hết đi, bởi một trang viết tốt hơn hết là nên được yêu bởi tác giả của nó trước khi nhận được sự cảm…  [ Read More ]

  • night-gown

    “đừng nói cho DT biết”

    Nói về bạo lực học đường, mình không dám gọi mình là nạn nhân, vì những gì các nạn nhân khác phải hứng chịu quá kinh khủng. So với việc mình không có ai tin, không có ai quý mến, bị lăng mạ, bị sỉ nhục, bị đặt điều, bị phỉ báng, những người khác không chỉ đơn thuần là tổn hại về danh dự, nhân phẩm và niềm tin, họ còn chịu những nỗi đau về thể xác. Đừng nghĩ những nỗi đau thể xác có thể lành lại, không, vào giây phút da thịt cảm thấy đau, tất cả những ấm ức một đứa trẻ phải chịu trở…  [ Read More ]

  • night-gown

    forever young

    Trời mưa lâm thâm, mình đi trong gió mát, tiếng nhạc buồn quá, lòng mình cũng không vui lên nổi. Dạo này mình không viết được, bài nào cũng cảm thấy cứng tay, từ ngữ cú pháp không có gì đáng đọc, chẳng biết cớ gì. Chắc là người ta cũng có lúc không viết được nhỉ. Xe buýt vắng tanh, mình đâm ra thích việc học chiều thứ bảy. Nói thật mình ưng cảm giác ở trên xe buýt vắng người, mình vẫn ở cái ghế cuối cùng đó, để balo sang bên cạnh, vắt chân chữ ngũ ngồi nhìn xung quanh. Những lúc trên xe buýt như thế,…  [ Read More ]

  • night-gown

    toẽ

    Mưa rơi đều đều, đều đều, vậy là một đám mây sắp biến mất mãi mãi, từng mảnh nhạc vỡ vụn vào tim tôi và tan ra với thời gian. Tôi tự hỏi nếu như tôi sống ở những năm xa lơ lắc, khi mà người ta còn chưa nghĩ ra cách phát lại nhạc thì tôi sẽ sống như thế nào với một tâm hồn hỗn độn không được an ủi, nếu bản đàn của anh chỉ nghe được một lần duy nhất, nếu tôi xúng xính xiêm áo đến một thính phòng và quay trở về, chỉ có thể mường tượng lại giai điệu khi có xúc cảm.…  [ Read More ]

  • night-gown

    why imx

    Giữa các cuộc thi “Học sinh thanh lịch – văn minh” hay tuyển chọn Hoa khôi, Hoa hậu, ta nhận được những câu trả lời tương tự nhau về đặc điểm của một thí sinh như “Em là người tự tin, năng động.” hoặc “Em hòa đồng, thân thiện.” Đó liệu có phải là mẫu số chung của những người đẹp ngoại hình, rằng đúng rồi, phải là người như thế mới dám tự tin đi thi, hay như Yasunari Kawabata nói : “Con người không tự nhìn thấy gương mặt của chính mình.”, kể cả họ có những tính cách đó đi chăng nữa, thì làm sao trên đời…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện ngày be bé và hai người phụ nữ

    Bình thường vẫn hay nói Chí Phèo bị bỏ rơi ở lò gạch cũ, ổn mà, có sao đâu, phim ảnh với tiểu thuyết cô nhi đầy ra đấy, quen rồi. Nhưng có một lần, cô Đông nhấn mạnh : “Mẹ Chí Phèo bỏ hắn trần truồng và xám ngắt trong một cái váy đụp ở một cái lò gạch cũ.” và thế là mình không muốn học nữa, không muốn nghe bất cứ điều gì nữa. Mình không biết phải phản ứng như thế nào trước việc một đứa trẻ bị mẹ nó chối từ. Mình nhớ mãi buổi chiều hôm ấy như thế này, mẹ mình với bác…  [ Read More ]

  • night-gown

    moon minus one hay nụ cười hằng nga

    Tôi nghĩ ra ý tứ của bài này khi đang cố ép mình ngủ trưa để đúng với những gì đã định. Tôi không nhớ rõ mình đã bật dậy như thế nào, chỉ nhớ lúc tôi nhìn vào cái màn hình đen xì trước mặt, mắt tôi mở rất to và tôi đang hít vào một hơi dài, thế này là sắp viết tử tế rồi. Một ngày nào đó của năm ấy, anh chàng Nguyễn Trọng Trí chịu ảnh hưởng của ông Hàn Mạn Tử mà hay được biết tới với cái tên Phan Bội Châu, đặt bút danh cho mình là Hàn Mạc Tử, bị Quách Tấn…  [ Read More ]

  • night-gown

    tình bọ xít

    Chắc nhiều người cũng biết mình đem lòng crush anh thanh niên, nhân vật trong “Lặng lẽ Sa Pa”. Mình cũng hay nghĩ về anh như cách các cô bạn khác nghĩ về bạn trai thôi, mình họa trong tâm trí khuôn miệng cười tươi trên dáng vóc thực ra mà nói là nhỏ bé, rồi đôi bàn tay khéo léo nuôi gà đẻ trứng, trồng cả vườn hoa, hay là thái độ cẩn thận khi pha thứ trà thơm hơn nước hoa của anh. Trong đầu mình có hết, và mình thích anh, không thể thích một đứa con trai nào khác. Chỉ là, mình thiếu một khuôn mặt…  [ Read More ]