night-gown

ghi chép về cuộc sống, cuộc đời

  • night-gown

    cái này gọi là ngắm cây viết blog, vô cùng mơ hồ, ghi lại suy nghĩ, không có tác dụng định hướng nhưng vẫn có thể tranh luận

    Lo sợ, bất an, vội vã, tất cả vì nỗi sợ thời gian. Rồi một ngày ta sẽ chết, ta đã ngần này tuổi – bằng tuổi Nguyễn Hiền khi đỗ Trạng, bằng tuổi Bill Gates lúc bắt đầu sự nghiệp, bằng tuổi bố khi bố mua được cái nhà này, quá cả tuổi Giang Ơi khi nhận nút vàng nút bạc, và tuổi trẻ sẽ qua đi. Có nhớ không những ngày, nếu bảy giờ mười lăm mà vẫn cách trường một trăm mét, ta sẽ chạy bán sống bán chết để trực tuần không ghi tên. Còn lúc ấy mà mới có bảy giờ năm nhé, chấp cả…  [ Read More ]

  • night-gown

    alo, đây là không có tiêu đề

    Vào khoảnh khắc chiếc máy ảnh trên tay cô gái phát ra tiếng tách, cô ấy muốn bầu trời cô đang nhìn trở thành vĩnh cửu, muốn đóng băng giây phút đẹp trong bức ảnh nọ, để một ngày mai nhìn lại sắc xanh trên mảnh giấy, cô được trở về và sống trong không gian mình đã từng với nhịp tim lúc ấy. Em bây giờ cũng vậy, em không tìm cái vĩnh viễn của tình yêu như Tế Hanh, em tự biến những gì em yêu thành vĩnh viễn. Em vẫn nhớ sáng hôm qua, cái nắng buổi sớm mai làm em thấy yêu quý ngày mới vô…  [ Read More ]

  • night-gown

    một bài cũng viết từ lâu rồi. đăng vì không muốn giữ một mình nữa.

    Hai chị em Kang Eun Ki và Kang Eun Bo là sinh đôi. Vì một lời tiên tri mà nhất định phải giấu một đứa đi, không thể để lộ nhà có hai con gái cùng tuổi. Eun Bo hay trốn ra ngoài chơi, một hôm gặp Thế tử Lee Kyung, cứ thế thích nhau. Rồi Eun Bo mất tích, lạc gia đình, trở thành tình báo mong tìm lại bố mẹ. Sau nhà họ Kang đưa con gái đến tuyển tú, chỉ còn Eun Ki. Thế tử giờ trở thành vua, nhất định Eun Ki là người năm xưa mà chọn nàng, nhưng Eun Ki bị sát hại. Eun…  [ Read More ]

  • night-gown

    một bài viết từ rất lâu rồi, về một người bạn mất rồi tìm lại

    Hình như là năm mười tuổi, hay mười một tuổi, lũ trẻ con bắt đầu có nhật kí, và hình như chúng cũng chưa hiểu nhật kí là gì, chỉ biết đó là quyển sổ, nó đẹp hơn quyển vở. Chúng ta đều thích những quyển đẹp hơn quyển vở. Và hình như chúng biết đó là nơi để chúng ghi, còn những người khác sẽ không được đọc. Còn ghi cái gì, vẫn là hình như, là chưa ai biết cả. Chắc là bí mật. Có thật nhiều hình như đó, là vì cuốn nhật kí đầu tiên của tôi có, tôi không nhớ trước lần cuối cùng tôi…  [ Read More ]

  • night-gown

    yêu thương một chút, vỗ về một chút

    Tôi gọi bố tôi là bố, không phải cha, cha chỉ dành cho những thứ mang dáng vẻ thiêng liêng và sến súa trong phim, không phải ba, ba với tôi là con số. Bố thì thật là quen, cũng thân thương, hơi sợ một tí, hơi vui một tí, thi thoảng tôi ví bố tôi với con chim bồ câu vì lúc say đầu bố tôi cứ ngúc ngắc. Tôi biết đấy không phải nghĩa bố mà những người khác biết. Không ai định nghĩa được bố, mẹ, bà hay anh chị em, vì những định nghĩa ấy thuộc về mỗi cá nhân, đó là một đặc quyền của…  [ Read More ]

  • night-gown

    một bài viết có sức sống mãnh liệt như giọng ca oanh vàng mỗi đêm của lưỡng vị láng giềng

    Sáng ra nhàn hạ, mình lấy dưỡng môi và son ra đánh, tự nhiên thấy cuộc đời tươi đẹp, muốn chiều đi cafe. Bao giờ cũng thế, bản thân mà thoải mái nhẹ nhàng thì kiểu gì cũng sinh cảm hứng, mà cafe thì đáng yêu biết bao giữa thành phố này. Nó vẫn có sự ồn ã của hàng quán, của tiếng người nói chuyện, của âm thanh rục rục máy xay sinh tố, nhưng đó là nơi đông người lạ, chẳng ai tọc mạch và nghị luận được việc ta đang làm, dáng vẻ ta đang mang, cùng lắm cũng chỉ như ta, thấy những người xung quanh…  [ Read More ]

  • night-gown

    mối tình đầu, nghe ngọt như trái dâu tây

    Có phải người ta sẽ nhớ đến mối tình đầu của mình bằng cuốn sách mà cô ấy đọc ? Và cái dáng vẻ cô ấy nói về câu chuyện mình đã dường như thuộc lòng. Có phải người ta sẽ nhớ đến mối tình đầu của mình bằng bài toán mà anh ấy giải ? Và cái dáng vẻ anh ấy giảng về công thức mình đã dùng biết bao lần. Thực ra mối tình đầu không phải một điều gì đó ghê gớm, hay vô cùng đáng yêu, hay vô cùng lãng mạn. Mối tình đầu chỉ là chiếc sơ mi trắng trong sớm mai, hay vẻ tư…  [ Read More ]

  • night-gown

    “Hồ Tây” của em

    Tôi chỉ mới thấy hồ Tây một lần, vì một người từng thích tôi muốn cho tôi thấy hồ Tây, tôi cũng ừ thì hồ Tây, cho dù tôi thấy có nó hay không cũng chẳng khác gì. Vì vậy bài này tôi sẽ không viết về hồ Tây, mà tôi sẽ viết về cái nhà vệ sinh. Ừ thế thì tại sao tôi lại đặt tiêu đề như vậy ? Nó gắn với một bài viết trên Chiếp Esoterica – một blog có thể khiến bạn ném ngay những dòng chữ của tôi vào dĩ vãng. Trong bài viết ấy, Chiếp gắn hồ Tây với nỗi buồn của người…  [ Read More ]

  • night-gown

    vui, khoẻ, trẻ trung : yêu (một sự cập nhật và giải thích chắc là rõ ràng)

    Gió nhè nhẹ, mát mẻ, những con phố ở Hà Đông vẫn mang cái dáng dấp cũ kĩ và nhà quê của nó. Những căn nhà tuổi dễ đến chục năm đứng lặng giữa màu sơn đã xỉn, ôm lấy từng muôi cháo của người bán hàng dẻo tay đang trút vào bát to, phủ lên màu xanh của hành lá lẫn trong sắc tím của tía tô, hay bao trọn từng xêu phở gà lẫn với tiếng xì xụp phát ra từ người đàn ông trung niên bình thản ngồi cạnh đứa trẻ xoay xoả trong vội vã (người ta càng lớn càng không sợ những thứ doạ nạt…  [ Read More ]

  • night-gown

    Quốc học và Huệ

    Quốc học mà tôi biết không hẳn là Quốc học như thế này. Chiều hôm ấy, vắng lặng, chúng tôi đi cũng vội. Tôi thích không khí cổ kính của Quốc học, thích từ sân bóng, thích từng cái cầu thang, thích cả những con người với tôi lúc đó. Việt Hằng và Thảo Chi, thực ra gái Huế cũng chẳng khác gái Hà Nội lắm, chúng tôi ai cũng có một mảnh hồn rất tình như thế, thi thoảng cũng gắt gỏng như thế. Chắc tại tôi chưa thấy Việt Hằng và Thảo Chi mặc áo dài trắng. Hôm đó tôi nói với Việt Tùng rằng nếu tôi ở…  [ Read More ]