• bình luận

    xem “lấy danh nghĩa người nhà”

    Bài viết kết hợp giữa tâm sự và phân tích phim, rất dài, có tiết lộ nội dung. Nhưng đây là một phim dễ đoán, đơn giản, cái hay không nằm ở tình tiết bất ngờ, có biết trước cũng không sao. Tất nhiên sẽ không bị chán mà bỏ phim đâu, dàn diễn viên về cơ bản là đẹp. Tôi cũng không biết tại sao trong khoảng thời gian bận rộn này, tôi lại nhấp vào bộ phim để xem. Nếu mê tín hơn, tôi sẽ nói đó là thần linh dẫn dắt tôi đến chỗ mình cần. Nhưng dạo gần đây, tôi tin vào con người nhiều hơn,…  [ Read More ]

  • night-gown

    nhật kí vụn vỡ vì bi kịch số một

    những ngày này, tôi lại quay về với cảm thức mình thực là con người bất tài. có lẽ bởi vì xung quanh tôi có nhiều người giỏi giang quá, và họ đạt được những thứ mà tôi vô cùng mong muốn. từ ấy tôi lại càng thấy mình tầm thường. đôi lúc tôi tự hỏi cảm thấy mình bất tài so với việc thấy mình tài cao phận thấp thì điều gì khổ đau hơn. tôi không chắc, nhưng tôi biết cảm giác mình bất tài rất đáng sợ, nó làm ta chán ghét chính mình. mà ghét mình thì biết làm sao đây ? con người ai cũng…  [ Read More ]

  • sáng tác

    yêu hay không yêu không yêu hay yêu không thể nói trong một lời

    “Làm thú vật làm thánh thần cũng dễ Chỉ có làm người khó biết bao nhiêu.” Sống như một con người, chính là trải qua một hành trình khó khăn và phức tạp như vậy, nhưng cũng đồng thời rất đẹp đẽ. Nếu tôi chỉ được trả lời câu hỏi này trong một vài từ ngắn gọn, tôi sẽ chọn từ “đấu tranh”. Làm người chính là trải qua sự vật lộn như thế, với chính mình, với xã hội, với sự sống nói chung. Và trong quá trình giằng co ấy, lúc nào cũng xuất hiện những câu hỏi, những băn khoăn, những cãi vã mà chính nó sẽ…  [ Read More ]

  • bình luận

    chẳng biết may hay rủi vì trở thành một đống rác

    The Kissing Booth, giới phê bình thì lắc đầu, nhưng hầu hết cô gái trẻ mộng mơ nào cũng thích. Có thể một nửa thích vì tình tiết nhẹ nhàng không bi luỵ, tươi sáng và đáng yêu, một nửa khác thích vì “nội dung” mang tên Noah hay Marco, nhưng không thể phủ nhận sự hấp dẫn của bộ phim này với các khán giả trẻ tuổi, hay trẻ lòng. Đi một chút vào phân tích, với người viết, đây chính xác là một câu chuyện cổ tích với công chúa Elle, hoàng tử Noah và phù thuỷ Lee. Giống như bà Hoàng hậu trong Snow White, mẹ kế…  [ Read More ]

  • night-gown

    một nỗi niềm đã cất cánh định bay đi

    Tôi vốn định viết về một thứ gì đó khác. Con người và quyền được tự sống của nó, những con người bình thường thực sự, và vân vân. Nhưng rồi tôi đặt bút vì một nỗi tiếc nuối vô hạn, mà không chắc là tiếc tiền hay tiếc tiền, dành cho chiếc bút tôi tâm đắc nhất khi đã mua. Hiện không chắc nó còn đó hay nó đã xa tôi mãi mãi. Hồi nhỏ tôi có hộp bút to đầy những chiếc bút bi, nhưng từ khi tôi có tiền và biết ăn chơi, tôi chỉ giắt theo mình một vài cây bút với giá trị lớn hơn…  [ Read More ]

  • night-gown

    nhật kí viết

    Lâu lâu muốn viết, post lên đây thôi chứ không đi đâu xa nữa. Lắm khi người ta chẳng có dũng khí để thành thực, vì chưa biết kiếm đâu ra mo để che đít bò như Nguyễn Công Trứ, đành tìm về cái dáng dấp thân thuộc đã cho mình một vẻ yêu thương và trân trọng. Dẫu biết mặt trận này mới là nơi bom rơi đạn nổ với nhiều người, nhưng cái cảm giác của một mái nhà để nương tựa vẫn vuốt ve ta với nhiều cái ấm áp. Dạo này viết đã dè chừng và tủn mủn y như cái cung cách uống cà phê…  [ Read More ]

  • night-gown

    thoát cơn mụ mị vì lũ khỉ cứ rủ rỉ thật ngu si

    Dạo này tôi không hẳn hay viết, dù vẫn nghĩ. Thật kì lạ, những suy nghĩ dường như bị một thế lực nào đó thuần hóa, nằm im lìm trong trí óc. Cũng có thể nó học được Tôn Tử bằng cách nào đó, chờ đợi thời thế. Hoặc nó giống như quả xoài, chín rồi mới rụng, chờ đủ sự thay đổi về lượng để dẫn đến sự thay đổi về chất. Nó khiến tôi nhớ đến tình cảm trong thơ mà cô Đông dạy là thứ tình cảm được thanh lọc, và lấy ví dụ về cái ngày rất ngày, Hoàng Cầm viết “Bên kia sông Đuống”, sau…  [ Read More ]

  • sáng tác

    em xin được phép viết bài thi văn vào giấy nháp

    Em xin được phép viết bài thi văn vào giấy nháp Nhân danh một đứa trẻ yếu ớt trước những sức nặng của thủ tục Và sự chật chội của những dòng in sẵn Đây là nghĩa đen hoàn toàn, không ẩn ý Vì cớ gì mà những thăng hoa lại có hơi thở run rẩy của số báo danh Tại sao người ta lại ép con chữ nằm e ấp giữa khung lồng chật chội Không phải chỉ có Huấn Cao mới có quyền đặt hoài bão trong nét chữ để tung hoành Làm ơn cho con chữ của em quyền hít thở và nhảy múa. Cũng được thôi…  [ Read More ]

  • sáng tác

    lệ là giọt nước mắt lau đi

    Những bài báo, những người vô gia cư. Không phải hình tượng nghệ thuật, tầm thường đến không phân tích được. Họ chỉ nghèo khổ thôi. Đói nữa. Hình như nhà báo muốn nhấn mạnh rằng những người còn lại đang quá sung sướng, dù thế nào cũng quá sung sướng rồi. Đừng mong gì nữa, với những người đáy cùng này, chỉ một mái hiên thôi và trời không mưa đã là an yên và hạnh phúc. Đớn đau vì một bài báo như này, không thể chịu đựng nổi sự kiệt cùng này hình như còn dễ hơn cảm thương với Hộ, với Chí, hình như là với…  [ Read More ]

  • night-gown

    ai cũng phải giả vờ là bài này không tồn tại, nếu không chúng ta sẽ mất nhau đấy

    Vào khoảnh khắc Taylor Swift nói nếu chị không làm ra một thứ tốt hơn tất cả những gì đã làm ra trước đó thì ấy là một sự thất bại, tôi nhận ra nó thật khắc nghiệt. Không phải ngành công nghiệp, mà là nghệ thuật. Không người nghệ sĩ nào được phép đau đi đau lại một nỗi đau. Dai dẳng hay thường trực thì nó cũng không được phép xuất hiện đến lần thứ hai ở đâu đó. Không người nghệ sĩ nào được phép để người đọc tắm hai lần trên một dòng sông, nhưng những dòng sông của anh ta phải có một thứ gì…  [ Read More ]