night-gown
ghi chép về cuộc sống, cuộc đời
-
after the summer comes the fall
Sáng, gội đầu bằng TREsemme thay vì dầu anti-dandruff, đột nhiên tôi nhớ ra một mệnh đề : “Ngày trước, mẹ cũng từng là một cô gái.” Mẹ đã giống như con, thích một anh trai học lớp tự nhiên khóa trên, người ta cao ráo cân đối, hồi đó không có áo somi trắng đẹp nhưng người ta mặc cái gì mẹ cũng thích, cười lại rất tươi, mẹ thích người ta mà không nói, rồi người ta có bạn gái, thế là mẹ nghe nhạc The Carpenters cho đỡ buồn, vậy mà mãi sau mẹ mới biết lúc mẹ lẩm nhẩm học thuộc “Close to you” thì Karen… [ Read More ]
-
thực ra mình cũng không đến nỗi khó hiểu như vân đồ
Mình không biết mình có sợ nhiều thứ đến như vậy không. Nhưng những bản nhạc, những bài hát là một trong số đó. Mình thấy ông trời không cho mình giọng hát tốt là rất bất công, vì mình thực sự thích và biết ơn âm nhạc. Còn vì sao mình sợ, nó liên quan đến con người. Mình từng nói, nếu một ngày mình mất đi rất rất nhiều kí ức, mình nhất định phải giữ lại những bài hát không còn là chính nó, mà mỗi khi nghe, mình liền nhớ ra được dáng vẻ lúc ấy của mình, hay nó đại diện cho một mối quan… [ Read More ]
-
chuyện một mối tình
Hôm nay sẽ là một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác nếu tôi không sực nhớ ra thẻ thư viện đến hết đêm này hết hạn. Vậy là nâng cái thân xác mỏi mệt lên, tôi tắm gội sạch sẽ vì nào ai muốn đem cơ thể toàn mùi mồ hôi đi chơi, rồi bôi kem chống nắng, tán concealer, trét Colourpop Super Shock Cheek màu Never been kissed lên má, tô Black Rouge A02 vào mỏ và sẵn sàng ra ngoài. Nhưng đừng nghĩ tôi đi với vẻ sang chảnh của son đỏ, má hồng ! Một cái mũ bán vé số, một cái balo nhỏ… [ Read More ]
-
trùng hợp
Một ngày trong quá khứ, bố đưa mình một bài báo về lối sống, trong đó có một mục đã in đậm bố còn gạch chân : không đố kị và ghen tị với những gì người khác có. Ngay ngày hôm sau, em họ mình khoe nào là iPhone, Airpods, Macbook Pro. Mình cười, chắc đây không phải trùng hợp chứ. Một ngày của hiện tại, mình nằm bò trên bàn, thấy đến trường sao mà mệt thế, mình thấy ngày hôm nay của mình đúng là bi kịch. Ngay tối nay, vẫn là em họ mình, đăng từng chiếc story hào nhoáng ở một khách sạn sang chảnh… [ Read More ]
-
thả nhẹ mấy chữ màu tím – part 3
Dựa theo part 1 và part 2 thì đa số mọi người đọc nghĩ mình đi du lịch. Nhưng không ạ, mình đi thi đấu tranh biện, một cách hăng say. Mình ở trong một câu lạc bộ chiếu dưới trong mọi trận đấu, mình còn là loại không giỏi giang xuất sắc lắm nên mình thua quen rồi. Từ lâu mình đi tranh biện không phải để thắng nữa, mình chỉ đi vì mình thấy thích cảm giác break đề, cảm giác đứng nói và hơn hết là cảm giác mình có thuộc một hội nhóm nào đó thân thiết, cùng khóc cùng cười (dù thường thì mình là… [ Read More ]
-
thả nhẹ mấy chữ màu tím – part 2
Chúng mình đã đến Quốc học Huế, một ngôi trường khiến mình thực sự rung động. Mình thích Harry Potter, mình thích Hogwarts với những lâu đài cổ kính, hành lang dài thơ mộng và không khí huyền bí của từng bậc thang. Quốc học cũng như thế. Một tấm biển nhỏ với chữ sơn màu vàng gần giống với vàng Hội An hiện lên trên nền tường đỏ đô hay một sắc thái đỏ trầm nào đó mình không thể gọi tên. Quốc học như thở ra màu của thời gian miên man những thế kỉ. Từng góc, từng góc đều khiến mình cảm thấy thứ không khí rất… [ Read More ]
-
thả nhẹ mấy chữ màu tím – part 1
Mình, với lí do thi đấu tranh biện, lên đường tới Huế chơi, không có bố mẹ. Dù rất mơ mộng, mình chưa từng nghĩ bản thân sẽ có chuyến đi tự túc đầu tiên chỉ ba ngày sau sinh nhật 16 tuổi. Hôm nay là một buổi sáng quang đãng, mát mẻ và minh mẫn. Mình hoàn thành những thao tác cuối cùng của việc sắp đồ, tạm biệt Wilkes rồi ra xe. Thực ra là mình không có thói quen ăn sáng, nhưng vì mình chuẩn bị rời Hà Nội nên mình ăn phở trên đường ra sân bay, quán phở gà Châm trên đườngVõ Chí Công. Một… [ Read More ]
-
Cho tôi đi theo với, nơi anh đi về, à thôi, cho tôi lang thang
Trong trí tưởng tượng của mình, tôi đang bước đi giữa cái thênh thang của một thị trấn nhỏ nằm lưng chừng núi. Tôi viết thênh thang vì tôi dùng từ ấy khác trước rồi, không nhất thiết phải dùng nó cho những gì rộng rãi. Không, nhỏ cũng được, nhưng vắng vẻ và quang đãng, thơm mát nữa thì càng tốt, để khiến con người ta khoan thai và thung dung. Tôi cũng chẳng chắc chắn về chữ thung dung, tôi chỉ thích hai âm đầu chữ thong dong, mà thong dong thì tả cái sự đi nhiều hơn, dáng vẻ nhiều hơn, còn ung dung thì tâm trí… [ Read More ]
-
và em đếch cần gì nhiều ngoài mèo (máy)
nếu em được du hành thời gian, em sẽ chọn đi về quá khứ. vì thay đổi được quá khứ là thay đổi được hiện tại và thay đổi được tương lai. em sẽ quay về thời điểm khi em hình thành nhân cách và đấm vào mặt em cho chảy máu mồm vì em thấy máu mồm đỡ xấu hơn máu mũi rồi nói rằng : "mày thấy tao đáng ghét không ? mày có hai lựa chọn, hoặc là hãy yêu thương thật nhiều, trở nên tử tế và điềm tĩnh, hoặc là mày sẽ ghét mày như mày đang ghét tao." hay thực tế hơn cho thời… [ Read More ]
-
tiêu đề không phải là buồn ơi chào mi
lâu lắm rồi mình không mất một người mình yêu thương nên mình không còn nhớ rõ cảm giác ấy như thế nào nữa. mình đã buồn, mình đã khóc, mình đã xỏ khuyên tai và suýt chút nữa là khuyên mũi nhưng mình nhớ ra mình còn nhỏ quá.mình đã đọc một quyển sách, rồi sau đó morisaki trở thành biểu tượng của sự bình yên trong mình. thế bây giờ mình có ổn không ? vào giờ phút này thì không. mình nhận ra trong lòng có cảm xúc không ổn của ngày chia xa khi chứng kiến một người bạn ở hoàn cảnh gần tương tự. nhưng… [ Read More ]