night-gown

ghi chép về cuộc sống, cuộc đời

  • night-gown

    chiều sự xàm xí cho hết chiều

    mình là con gái, tên mình còn có chữ diệu, và mình có mười hoa tay. ba điều trên khiến mình mê mẩn mấy vụ thủ công tỉ mẩn tinh tế. trong đó có thêu. và cũng như làm bánh, vẽ tranh, mình chỉ xem người ta thêu trên mạng chứ chẳng bao giờ thử làm. vì ngại người ta nói thế kỉ hai mốt rồi còn thêu, trông như thế thì làm gì biết thêu, học thêu để ra dáng với ai, rồi thấy đồ nghề cũng không rẻ, nên mình không bao giờ nghĩ mình sẽ làm. nhưng rồi mình vẽ lên áo, và mình nhận ra thứ…  [ Read More ]

  • night-gown

    tiền và hạnh phúc

    Đang nghĩ con người có nhiều cái thú, thú của mình là uống trà sữa và ngồi chép văn hay thơ đẹp vào sổ tay, đi đâu xa nhà hay lạc vào giữa thế giới đáng sợ thì lôi ra đọc. Văn đã hay mà còn thấy thứ chữ thư thái của chính mình một chiều nọ thì nhẹ nhõm phải biết. Nhưng để chép thì phải có bút tốt và giấy tốt, bởi như thế thì cái thú vị khi ngòi bút lướt trên tờ giấy để lại những kí tự sẽ khô lại sau vài giây và ở mãi trên nền trắng kẻ đen mới được nổi bật,…  [ Read More ]

  • night-gown

    đêm không ngủ ngồi làm gì ?

    việc thứ nhất ngồi xem youtube, có chị nọ vẽ vời linh tinh việc thứ hai là khi đói quá, migoreng một gói ăn liền việc thứ ba là ngồi ủy mị, vụ cái cây nó chết từ lâu : cây sen đá có tên Suchov, bị thừa nước, thối rễ, ngoẻo dần việc thứ tư hiện đúng lúc nấu, thấy hạt đậu xanh còn vỏ nguyên, lấy dăm hạt cho vào túi áo, về phòng ấn vào chậu cây không việc cuối cùng làm khi xong hết, ngồi viết mấy dòng chữ chơi chơi, rồi chú thích đây là văn nhé, không phải thơ đừng có mà cười. việc…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện cá nhân ghét đến trường học không đáng đọc

    Hồi nhỏ, vào mỗi buổi tối, bố mẹ mình có một qui ước ngầm là không ai được nhắc đến trường học hay những gì liên quan đến trường học trước mặt mình, vì nghe được thì mình sẽ khóc. Mình đã rất sợ trường mẫu giáo, sợ hơn những người khác rất nhiều. Bây giờ mình không nhớ được vì sao mình sợ trường mẫu giáo đến thế, nhưng có lẽ là vì mình sợ giờ ăn cơm. Đoán vậy vì lên tiểu học vẫn lười ăn sợ giờ cơm trưa lắm. Nhưng lên tiểu học thì còn sợ cả việc phải ở lại trường rất lâu, học rất…  [ Read More ]

  • night-gown

    cùng Wilkes – chuyện với mấy chú bé bốn chân

    câu chuyện 1 : Mình mơ thấy Wilkes chết. Nó là một trong những giấc mơ rõ nhất mà mình còn nhớ và mình thấy mình buộc phải nói ra nếu không mình sẽ tiếp tục thấy như bị hành hạ. Mình không đơn thuần là mơ thấy Wilkes không còn trên đời nữa. Trong giấc mơ, mình chứng kiến toàn bộ quá trình ấy. Lúc đó mình đi chơi loanh quanh, khi về nhà mình thấy mọi thứ lanh tanh bành, mình nhận ra đã có trộm. Câu đầu tiên mình cảm thán là mình thật may mắn, mình đã không gặp những tên tội phạm đó, mình vẫn…  [ Read More ]

  • night-gown

    mơ trở thành người mơ

    Thực ra lũ trẻ con chẳng cần gì nhiều nhặn cả. Một cái xe đạp bốn bánh khi đi kêu lích kích, một đoạn dốc nhỏ và ngắn, một chút gió trời, thế thôi. Và hai đứa trẻ sẽ cười khúc khích khi một đứa đạp một đứa ủn chiếc xe lên dốc, rồi hò hét khi giơ hết chân lên để xe tự trôi xuống. Tôi cũng đã từng như thế, tôi thậm chí có con dốc dài hơn và một chiếc xe đạp xinh hơn. Tôi đã rất vui, dù hôm đó về người tôi có xây xát. Chúng ta đều đã như thế, có thể không phải…  [ Read More ]

  • night-gown

    một đoàn tàu

    Một trong những điều hối thúc mình đến ngôi nhà số 614 đường Trương Định là cơ hội nhìn thấy những đoàn tàu. Mình không giống Liên và An, nhà mình có đủ tiền để sống ở Hà Nội đắt đỏ. Nhưng mình ngóng đoàn tàu, vì đoàn tàu cũng không thuộc thế giới hiện tại của mình. Lúc mình chờ tàu tới, bên cạnh mình là ba mẹ con, họ đoán hướng đoàn tàu chạy tới với điều kiện người thua phải đấm lưng cho người thắng. Và họ cùng chọn một phía. Trong khi mình, chọn hướng ngược lại, vì đã hai lần mình tận mắt chứng kiến…  [ Read More ]

  • night-gown

    hình như có lẽ thì phải

    Tôi không muốn viết, tôi muốn tìm một thứ gì đó có vẻ chán nản, vô vọng và chênh vênh như tôi lúc này. Tôi muốn một bản đàn nào thật buồn, tôi hình dung ra một bàn tay run rẩy đặt lên phím piano, khó nhọc dùng sức ấn xuống, từng nốt từng nốt một, nốt này cách nốt kia một khoảng thật lâu, lâu bằng thời gian một giọt nước mắt chảy từ khóe mắt xuống cằm. Giai điệu ấy sẽ bao gồm bốn nốt nhạc sát nhau lặp đi lặp lại. Cứ chầm chậm như thế cho đến khi nào tôi mất đi cảm xúc. Hoặc một…  [ Read More ]

  • night-gown

    không phải chuyện thích các anh con trai

    mình đang tính sẽ học bù cho những hôm lười biếng nhưng mà con mèo nó nằm lên cổ tay phải rồi nên mình sẽ delay việc này một lúc. thay vào đó, mình sẽ nói về một câu thoại mình thích trong Lady Bird. nó thế này : “Christine : I just wish…I wish that you liked me. Marion : Of course I love you. Christine : But do you like me ?” đó là một câu nói đã đánh trúng trái tim mình, vì phần lớn thời gian ở nhà mình đều ở với Wilkes trong phòng của bọn mình với cái cửa đóng lại, như hầu hết…  [ Read More ]

  • night-gown

    chuyện cái chết

    nhân dịp phi ra đường nóng quá thì con người ta bắt đầu quan tâm đến sự diệt vong của nhân loại và lo sợ về nó. cá nhân tôi lại thấy tận thế là một kịch bản khá hay, dù tôi chưa suy nghĩ thật kĩ. nhưng việc một ngày mà chúng ta đều chết đi, mặc ta là ai thì thú vị thật, đúng không ? chưa biết, nhưng tôi sẽ tìm câu trả lời. và tôi sẽ không hối hận khi tôi tìm ra nó là sai khi tôi đang trải qua nó. vì tôi sai nghĩa là tôi đã tìm, thế là được rồi, tôi không…  [ Read More ]