-
cùng Wilkes – không cần qua khung cửa, mấy ngày qua Wilkes dạy mình điều gì ?
Wilkes là mèo của mình, tên đầy đủ của hắn là Wilkes Lovegood, cũng là một cái tên mình tâm huyết. Mình vốn mê lũ mèo, từng có kinh nghiệm vuốt mèo rất nhiều nơi, nhìn mèo rất nhiều chỗ, nhưng nuôi mèo thì chưa. Wilkes là chú bé đầu tiên đến với mình trong tư cách người bạn thân bốn chân. Nuôi mèo nói là khó thì là phóng đại, nhưng cũng không hẳn dễ, đặc biệt là khi Wilkes rất rất khó chiều. Hắn có nhiều tâm trạng trong một ngày, giống như mình vậy. Điều này đòi hỏi mình phải cực kì kiên nhẫn và nhẹ nhàng… [ Read More ]
-
qua khung cửa thì thầm Francis bảo
Yêu thương ai đậm sâu đến thế nào Rồi lời chào cũng sẽ phải dành trao Francisdoox ra đi rồi, sẽ buồn vì em lắm đây. Chẳng biết bao giờ thì Wilkes Lovegood sẽ… Có lẽ nên thương Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên chiều Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên hiểu Wilkes nhiều nhiều hơn Có lẽ nên ôm Wilkes nhiều nhiều hơn Vì ai biết vị thần duy nhất muốn gì. [ Read More ]
-
chuyện đợi chờ và trái tim trĩu trịt
Thi thoảng, mình thấy trái tim mình nằng nặng giống như nó phải nâng cả bầu trời vậy. Những lúc ấy, mình thường cố liên lạc cho nó để xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Nhưng trái tim là một đứa sống kín đáo đến tách biệt, nó thường chỉ công khai những điều làm nó vui, nó yêu và giấu tiệt lí do vì sao nó phải vác nặng. Mình chưa bao giờ hỏi nó mà ra cả, chỉ có thể đi lùng những mảnh ghép nó làm rơi vãi để chắp vá thành câu trả lời. Vậy là mình đến bây giờ vẫn không thể hiểu… [ Read More ]
-
Chào em, tôi biết ta không gặp lại.
Em đến với tôi như bao cái đẹp bình thường khác, khiến lòng tôi khẽ động rồi thôi. Và có lẽ mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, nếu như em không trượt ra khỏi không gian nhỏ bé của em và khiến tôi nâng em lên, coi em là của mình. Em đã ở bên tôi trong toàn bộ khoảng thời gian tươi đẹp của em, khi em quyến rũ và xinh đẹp. Em nằm trọn trong tay tôi đầy yểu điệu, mơn man trên bàn tay nứt nẻ mùa đông của tôi thật khẽ khàng. Và rồi tôi nhận ra em sẽ tàn tạ, em sẽ tiều tụy,… [ Read More ]
-
tôi nói về quê hương
Suốt hai tiếng trên đường, tôi chỉ mê man trong giấc ngủ. Cho đến lúc tôi nhận thức được bản thân đang nơi đâu thì ánh đèn đường đã chói lọi, những chiếc xe đã lạnh lùng lao về phía trước giữa phố xá đông đúc, chật chội, thi thoảng lại gầm thét bằng tiếng còi inh tai nhức óc. Tôi đành tự cười với chính bản thân mình, hiện thực lại hiện ra trước mặt rồi, một cuộc sống xô bồ, bề bộn, với vài con người không muốn gặp và những mối quan hệ ngắn ngủi đến đáng buồn. Nguyên một ngày qua, tôi đã được sống một… [ Read More ]